báo lá cải online -
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Serie A: 10 năm và một thế hệ

Go down

Serie A: 10 năm và một thế hệ Empty Serie A: 10 năm và một thế hệ

Bài gửi by khanhpt Fri Mar 18, 2011 9:17 am

(JFC) - Totti lặng lẽ ngồi ở băng ghế dự bị, đôi mắt sâu xanh sâu thẳm hướng về vô định khi Roma thảm bại ở Shakhtar Stadium. Nesta cũng buồn bã đi nhanh vào đường piste sau trận đấu mà các đồng đội của anh không thể ghi bàn ở White Hart Lane. Mùa bóng năm sau, có thể các bạn không còn nhìn thấy những hình ảnh như thế nữa. Những huyền thoại cuối cùng của thế hệ vàng Serie A đã dần đi vào dĩ vãng. Người ta không nhắc tới họ nhiều nữa, Serie A đã không còn là một thế lực khiến châu Âu phải rúng động. Những máy quay chỉ chiếu vào Tottenham và Shakhtar, hay Pato và De Rossi, những biểu tượng mới. Bóng đá cũng như cuộc sống, luôn chuyển động và hào quang luôn ở phía trước. Nhưng tôi cũng biết, tất cả những Tifosi đã từng theo Serie A chục năm nay, sẽ chẳng thể nào bỏ lỡ những phút thẫn thờ của Totti hay ánh mắt buồn của Nesta cả. Đó là khúc vĩ thanh réo rắt, rồi da diết, lội lặng dần trong khắc khoải không nguôi.

Nesta và Totti là hai trong số những người làm rung động trái tim của hàng chục triệu người yêu túc cầu giáo, là 2 con người mang những cảm xúc khó tả đến mọi miền thế giới, là hai cầu thủ mang tất cả những tinh hoa của một nền bóng đá. Nhưng thế hệ vàng của bóng đá Italia không chỉ có họ. Cả một thời kỳ phục hưng của nền bóng đá văn hóa. Cái chết của Italia - Baggio 1994 đã mở ra một thời đại mới, và Baggio cũng như Maldini là người khai sáng, là gạch nối vĩ đại đến thời đại diệu kỳ ấy. Đó là hơn 10 năm Serie A lan tỏa và thống trị khắp châu Âu, là sức ảnh hưởng lớn lao của một nền bóng đá khắc khổ đầy nghệ thuật. Nghệ thuật trong phòng ngự đã là trứ danh, nghệ thuật từ những đường chuyền bóng, nghệ thuật trong những bàn thắng kỳ diệu, nghệ thuật đứng lên từ bao lần vấp ngã, và cả nghệ thuật đánh mất mình. Cũng như Rafael, Michelangelo hay Da Vinci … đã làm mấy trăm năm trước, đôi chân của Del Piero, Pirlo hay đôi tay của Buffon, Toldo đã vẽ nên những tác phẩm nghệ thuật cho bóng đá, bằng kỹ năng, bằng tình yêu, bằng sự tỉ mẩn, bằng sự trầm lắng và bằng những nỗi đau.

Một Serie A yêu lãng mạn và tàn nhẫn đã tạo nên những con người như thế. Chúng ta có Buffon, bình tĩnh đến lạ kỳ, chắc chắn đến tận cùng và xuất thần đến ngạc nhiên. Chỉ có Yashin là hơn được anh thôi. Nhưng chúng ta cũng không quên Toldo đã chiến đấu phi thường trước Hà Lan, đã đổ máu trước Henry mà không thể khiến đội nhà vô địch. Những Tifosi, và cả những người nhìn thấy vẻ đẹp nơi hàng phòng ngự khô khan hẳn tìm cho mình một thần tượng: Alessandro Nesta. Hậu vệ đẹp nhất, lịch lãm nhất trong lịch sử bóng đá thế giới. Cannavaro không hơn Nesta bằng sức hút, nhưng lại hơn Nesta ở áp lực ghê gớm lên đối phương, sức nặng tinh thần của đội bóng và sự lì lợm khó tin ở những thời điểm quyết định. Một Zambrotta chiến binh với tinh thần và thể lực bằng thép cũng là một động cơ vĩnh cửu không ngừng chiến đấu và sáng tạo bao năm qua, một Panucci quý ông đã chơi ở tuổi 35 như chàng trai 20 tuổi. Pessotto, Materazzi, Grosso…dạn dày và khôn ngoan. Italia nổi danh với những hậu vệ. Nhưng có lẽ chưa từng xuất hiện dày dặc những cái tên như thế, mà chỉ cần nói đến Cannavaro - Nesta cũng làm cả thế giới kính phục.

Sau Conte và Albertini, chúng ta có Pirlo còn hơn thế. Một công nhân cần mẫn, và cũng là một nghệ sĩ phóng bút thiên tài. Gầy gò, trầm lặng, nhưng anh là ông chủ. Người ta đã nghĩ ra một vị trí mới cho riêng anh, để ở đó anh tự do vẽ nên những kiệt tác. Bên cạnh anh là Gattuso, chiến binh La Mã đích thực nhất trong đoàn quân chinh phục. Đi tới bằng 200% sức mạnh và 300% lòng quyết tâm. Chỉ lòng quyết tâm và những tiếng gào thét của anh cũng làm cho đối phương run sợ. Pirlo là biểu tượng cho Serie A thăng hoa thì Gattuso là trái tim của Serie A bất khuất. Bộ đôi kỳ diệu ấy đã chiếm trọn giữa sân của AC Milan và Azzuri gần chục năm, nhưng bên cạnh họ có Camoranesi tốc độ tinh tế, có Ambrossini khát khao chiến đấu, có Tacchinardi mãnh liệt, có Zanetti khôn ngoan. Đó là bức tranh hai mặt cho hàng tiền vệ đúng chất của một Italia phục hưng: Sáng tạo và chiến đấu.

Cả châu Âu mang theo luận điểm về hàng phòng ngự trứ danh của nước Ý, để cố che lấp một sự thật là không nơi đâu, trừ xứ Samba, sở hữu những tiền đạo đặc sắc như đoàn quân thiên thanh. Sau Zola, Baggio, Vialli là Del Piero, Totti, Inzaghi, Vieri hay Montella. Họ là ông vua của những bàn thắng nghệ thuật (Del Piero, Totti), là tiền đạo mang sẵn phẩm chất ghi bàn không đâu có (Inzaghi), hay là nhân vật bất khả chiến bại trong vòng cấm (Vieri). Không ai đi đến thành công chói lọi cả. Nhưng Alex Del Piero và Totti vẫn tạo nên những đường bóng như vẽ mê hoặc lòng người ở tuổi 35, Inzaghi vẫn ghi những bàn thắng “ai cũng ghi được” nhưng “chỉ mình anh đến” ở tuổi 37, Vieri đã chìm đắm trong những câu chuyện của những nàng mỹ nhân, nhưng ký ức của một tiền đạo bò mộng không thể ngăn chặn vẫn còn đậm nét. Các bạn không thể chối bỏ rằng Vieri mới là chân sút số một đội bóng áo Thiên thanh ở thời của anh ấy, cũng như không thể quên rằng Inzaghi đang giữ quá nhiều kỷ lục. Nhưng với tất cả, Alex và Totti là số 10 đẹp nhất của bóng đá hiện đại. Zidane và Messi có thể làm nên những kỳ tích, nhưng các anh không có số phận của hai chàng hoàng tử kia. Những nỗi buồn, gánh nặng từ bản thân, gánh nặng của đồng đội, những tác phẩm vĩ đại và những giây phút bẽ bàng.

italia-campione-del-mondo

Thời thế xuất anh hùng, nước mắt của Baggio đã tạo nên cho Italia một thời kỳ bóng đá chưa từng có. Alex, Totti hay Nesta đã hi sinh tất cả cho thứ bóng đá quyến rũ để bù đắp cho những giọt nước mắt ấy. Để rồi Pirlo, Cannavaro, Buffon hóa nước mắt trở thành vinh quang chói lọi. Nhưng hơn tất cả, thứ mà các Tifosi thấy là một bức tranh Azzurri và Serie A muôn màu, scandal, nỗi khắc khoải và tình yêu bất tận. Năm ngoái, Quagliarella cũng khóc trong World cup thất vọng nhất của Italia, một Italia già nua cuối cùng của thế hệ hoàng kim. Giờ đây Nesta và Totti lặng lẽ trong khúc vĩ thanh cuối cùng. Chúng ta nghẹn ngào chia tay một thế hệ, những người đã cho chúng ta tình yêu. Tình yêu dành cho Azzurri, cho Serie A và cho bóng đá…

Tạm biệt các anh, chúc các anh mọi điều tốt đẹp nhất và cảm ơn vì tất cả!
khanhpt
khanhpt
Admin

Tổng số bài gửi : 435
Reputation : 0
Join date : 30/09/2009
Age : 40
Đến từ : Phú Thọ

https://lacaionline.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Serie A: 10 năm và một thế hệ Empty Serie A, tại sao tôi yêu?

Bài gửi by khanhpt Fri Mar 18, 2011 9:21 am

(TCFC) Serie A đang mòn mỏi. Già nua, khắc nghiệt và toan tính đã hằn sâu thêm những vết nhăn trên gương mặt trẻ trung và huy hoàng ngày nào. Những sân vận động vắng khách, những trận đấu thiếu cả chất lượng lẫn ngôi sao, nhạt nhoà trên những kênh truyền thông. Berlusconi chỉ còn quan tâm đến chính trị, Galliani nói ít hơn và cũng làm ít hơn. Moggi đang đâu đó ở 1 thế giới khác. Moratti cô độc đã không còn là 1 ông chủ khao khát vinh quang tới tận cùng. Maldini đã trở về gia đình với 2 cậu con trai nhỏ cũng là Rossoneri như cha và ông. Alex Del Piero, Totti, Zanetti, Pirlo,... đã dần lùi về quá khứ. Sheva, Kaka, Nedved... Ancelotti, Lippi, Trap, Capello,... Collina cũng chỉ còn sống trong ký ức. Những gì hào hùng nhất, những gì ta yêu nhất, như 1 quy luật, đang dần trôi qua trước mắt. Những chiếc lá vàng cuối cùng đã theo cơn gió cuốn đi, trơ trọi Serie A khô héo. 1 mùa xuân vẫn ở trong hi vọng, nhưng cũng ở trong niềm tin và tâm hồn. Vì tình yêu là bất diệt


15 năm xem bóng đá, yêu Serie A từ Champions League, từ Alex và Juve. Tôi cũng như hàng triệu Tifosi khác, dù là Bianconeri, Rossoneri, Nezzaruzi hay Giallorossi ... cũng hoà mình vào dòng chảy của SA lúc nào cũng không hay. Chỉ xem trọn vẹn 2 mùa bóng (2 mùa kỳ diệu của Totti, Batigol, và Nedved, Veron Nesta, Roma và Lazio), đọc nhiều hơn xem, và chỉ xem nhiều khi đã suy tàn, hoặc chỉ được gặp gỡ thoáng qua nhờ Azzurri và Champions League. Nhưng ta vẫn là Tifosi, vẫn vui buồn, vẫn cháy bỏng, vẫn hoài niệm với Napoli và Maradona, ba chàng lính ngự lâm Hà Lan hay đuôi ngựa thần thánh, vẫn tuyệt vọng khi Calciopoli bùng nổ, vẫn sung sướng tột cùng khi Italia VĐTG, và vẫn khóc trong ngày chia tay của Maldini và Kaka. Trừ những Interista, tất cả đều phải nén những cảm xúc của mình suốt gần 5 năm qua. Yêu, chờ đợi, thất vọng, não nề, lại hi vọng và lại yêu. Vòng quay vẫn như thế dù có quay bao nhiêu lần chăng nữa.

2010, Azzuri vẫn của Lippi gục ngã, Inter đăng quang với 99% công của các ngoại binh do Mourinho dẫn dắt. 1 mình Inter không thể kéo lại cả 1 giải đấu, vốn là rực rỡ nhất, đáng xem nhất hay nói 1 cách chua xót, là CL của Inter chẳng liên quan gì đến phục hưng Serie A. 2010 hậu WC, Ibra trở lại, Robinho đến, Eto'o toả sáng, Krasic mang theo hình bóng Nedved, Pato mang theo hi vọng. Milan quay lại với Dream team hàng công, Juve lại Italia hoá 1 lần nữâ, Lazio mang lại hương gió mới. Chỉ có Roma đi xuống và Inter không Mourinho sẽ không còn cô độc. Prandelli cũng cải tổ Azzuri. Serie A đã đến đáy hình Sin và sẽ đi lên từ con số 0


Ở Việt Nam xa xôi, thế hệ 8x đầu và giữa yêu Serie A nhiều hơn bất cứ lứa tuổi nào khác. Vì họ đã thấy Baggio thi đấu, xem Del Piero, Totti, Zidane, Inzaghi, Nesta, Batigol, Sheva...từ những ngày bắt đầu, vì họ đã xem AC và Juve cho cả châu Âu bẽ mặt thế nào, đã thấy 7 chị em ganh đua đến như thế nào. Bản thân Serie A và truyền thông đã làm nhạt nhoà hình ảnh của giải đấu hơn bao giờ hết. Những 9x trẻ say mê với Ngoại hạng Anh, vì đó là thời thượng, vì TV không chiếu Serie A, vì Serie A không còn ngôi sao và vì họ không thể kiên nhẫn tìm những thứ đáng xem trong 1 trận đấu tẻ nhạt


Người yêu Serie A không nhiều thêm, nhưng cũng không ít đi, vì đã yêu Serie A thì không cách nào rời bỏ. Moratti đã chờ 18 năm cho Scudetto, Anh Ngọc cũng đã hét lên khi Grosso ghi bàn quyết định: "Tôi chờ khoảnh khắc này đã 24 năm". Đợi chờ, không nhất thiết phải nói nhiều, không cần cả thiên hạ phải biết. Lặng lẽ như dòng chảy của Serie A. Nhưng tình yêu luôn nống cháy như khán đài San Siro
khanhpt
khanhpt
Admin

Tổng số bài gửi : 435
Reputation : 0
Join date : 30/09/2009
Age : 40
Đến từ : Phú Thọ

https://lacaionline.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Serie A: 10 năm và một thế hệ Empty Re: Serie A: 10 năm và một thế hệ

Bài gửi by khanhpt Fri Mar 18, 2011 9:22 am

Không còn gì để nói nữa! Những bài viết đã nói hộ suy nghĩ của rất nhiều người thuộc thế hệ tôi, thế hệ chưa già nhưng cũng không quá trẻ đủ để chứng kiến 1 trong những quãng thời gian đẹp và huy hoàng nhất của Seria, thiên đường của thứ bóng đá khoa học nhưng cũng không kém phần tinh tế; đủ để biết những thế hệ vàng của Parma hay Lazio đã tung hoành trên các sân cỏ đất nước hình chiếc ủng và trên toàn châu Âu như thế nào; đủ để chứng kiến 1 Batigol vua sư tử đã là 1 phần máu thịt của Florence, 1 bộ 3 Hà Lan bay khiến cả thế giới phải ngây ngất, đủ để hồi tưởng lại những pha phối hợp của những cặp song sát Chiesa - Crespo hay Baggio - Vialli ; giới trẻ ngày nay nhiều người không biết đến điều đó, họ thích 1 ngoại hạng Anh nhanh và sôi động hơn nhưng với tôi cũng như nhiều các a chị khác, cho dù Seria có đang chững lại và có thể nói là xuống dốc nhưng tình yêu chúng tôi dành cho Calcio, dành cho Juve, Milan, Lazio, Roma hay Napoli và Scudetto vẫn luôn luôn còn mãi. Forza Calcio !!!
khanhpt
khanhpt
Admin

Tổng số bài gửi : 435
Reputation : 0
Join date : 30/09/2009
Age : 40
Đến từ : Phú Thọ

https://lacaionline.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Serie A: 10 năm và một thế hệ Empty Re: Serie A: 10 năm và một thế hệ

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết